Tuesday, July 21, 2009

Con là con ơi!

Có nhiều cặp vợ chồng trẻ mới lập gia đình nên chưa chuẩn bị tâm lý và tinh thần để đón đứa con ra đời thì dùng mọi cách để tránh thai: uống thuốc, đặt vòng, tính ngày, ... Họ dự tính là sau một vài năm, sau khi tâm lý và kinh tế gia đình ổn định thì mới dám có con. Cũng có những người đã có con "đủ tiêu chuẩn" rồi, nhưng lại ... nhạy con (hay mắn con) thì tìm đủ mọi cách để ngăn chặn hoặc thậm chí là ... cột ống dẫn trứng (phụ nữ) hay cột ống dẫn tinh (ở nam giới) để khỏi bị sinh con ngoài ý muốn (không ngoại trừ các bậc bà mẹ trẻ vì thiếu suy nghĩ hoặc không đủ điều kiện nuôi con đã đi .....phá thai, phá đi giọt máu của chính mình ...). Trong xã hội, số người trong trường hợp thứ nhất không phải là ít, nhưng có thể sau một vài năm rong chơi, đến khi họ nghĩ nên dừng lại để có một hoặc hai đứa con cho vui cửa vui nhà thì lại ... không được. Có rất nhiều nguyên nhân, có thể vì lớn tuổi, cơ thể người đàn bà khó có thể thụ thai, có thể vì bị stress trong công việc, trong cuộc sống hàng ngày..... Lúc đó nỗi khát khao có đứa con lại càng cháy bỏng khi tuổi đời ngày một cao.

Như trường hợp của một nhỏ làm cùng sở với tôi. Hai vợ chồng tự quy định với nhau là phải 5 năm sau khi đám cưới, phải có nhà, có xe, có công việc ổn định, đi du lịch cho thoả thích và có một số vốn để dành thì ... mới tính đến chuyện con cái. Nói chung sau một thời gian, họ đã có trong tay gần như tất cả những toan tính dự định trước đây, nhưng .... đứa con thì mong hoài chẳng có, trãi qua hai ba năm gắng sức và ... mòn mỏi đợi chờ thì họ quyết định nhờ đến sự giúp đỡ của y khoa, tức là thụ thai nhân tạo: dùng tinh trùng của người chồng cho thụ tinh với trứng của người vợ rồi đem cấy vào cơ thể người vợ để mang thai. Sau ba tuần xin nghĩ phép, bác sĩ báo là thai đã đậu, cho nên nó xin nghĩ thêm mấy tuần nữa để nằm dưỡng thai. Nó trở lại làm việc hồi Thứ Sáu tuần trước. Bác sĩ dặn phải đi đứng nhẹ nhàng để tránh cái thai bị động rồi sợ nó bị trục ra. Sau hai tháng không gặp mặt mà trông cổ khác hẳn, khuôn mặt bầu bĩnh hơn, người lề bề lệt bệt, đi đứng từng bước như kéo lê trên mặt đất.

Mới thụ thai nhân tạo lần đầu mà "đậu" rồi, nó mừng lắm. Vừa được chín tuần, rõ ràng là chưa thấy bụng, hoặc chỉ giống như người thường ăn no, nhưng nó đã mặc đồ bầu, nó như ngầm cho tất cả mọi người trong công ty biết: tui đang có bầu đó, có đi đứng thì cũng phải cẩn thận và ...tránh ra xa tui nghen, đụng dzô tui là ....mang nợ à! Sáng hôm qua đi làm thì nó mặc một cái quần thiệt rộng như quần bầu 4-5 tháng và cái áo cũng rộng thùng thình, và đi lệt bệt như bà ...bầu sắp tới ngày ở cữ .... Còn sáng nay mới bước vô sở thì tui hết hồn khi thấy nó đứng trong bếp với cái tạp dề (apron) to tướng trước ngực - loại như mấy ông đầu bếp trong nhà hàng ... Mới đầu tui ....tưởng nó đang dọn dẹp gì trong bếp. À thì ra nó mặc áo bầu và đang đứng làm đồ ăn sáng, nó hâm sữa trong microwave và cầm một cái trứng gà vỏ nâu xoay xoay trên mấy ngón tay, lát sau nó để cái trứng xuống cái counter và đứng chờ sữa sôi. Nó đang ráng ăn đồ ăn thật bổ dưỡng cho em bé. Mọi cử động hay cử chỉ của nó thật nhẹ nhàng nâng niu và khuôn mặt thì rạng ngời hạnh phúc, thấy mà phát thương.

Còn bạn, bạn đi khám bác sĩ mà có kết quả gì không? Muốn hỏi thăm mà không biết phải hỏi làm sao cả ....., hỏi gì cũng sợ mình lỡ mở miệng không ý tứ ... sợ lỡ hỏi nhiều câu vô duyên làm bạn buồn .... Chúc bạn gặp nhiều may mắn, bạn ơi!

Thursday, July 16, 2009

Người quá cố

Sáng nay mới vô sở là phải lo loay quay ba cái chuyện đầu ngày cần làm ngay, đến khi vừa ngồi xuống computer thì cũng vừa lúc Xếp forward cho cái email ngắn ngủi:

"H. ơi,
Tin buồn, BS M., người bạn của mình hôm đó đi theo uống café với H. trong hình, đã trở thành người quá cố 2 tuần sau đó. Chết vì heart attack....Xin cầu một kinh cho người quá cố. BS M. là người rất chính trực, trước đây làm cho sở Y Tế ở SG, nhưng hút thuốc nhiều lắm... Oh well.
Cảm ơn H. đã gởi các hình.
ABC
"

Mỗi lần nghe tin một người vừa trở thành thiên cổ là lại bần thần ....Lại nghĩ về kết cục của những người nghiện thuốc lá nặng là ... từ giã cõi trần ở lứa tuổi còn rất trẻ. Kết quả sẽ là biết trước nhưng có người ngăn cản mấy cũng không được, nhiều khi chỉ muốn im luôn cho xong ...

Nhớ lại hồi tối hôm qua mới ngồi coi hình "người quá cố" để resize trước khi gởi email đi mà ...rùng mình. Đời sống con người thật ngắn ngủi, hôm nay thấy khoẻ mạnh vui cười gặp gỡ nhau và đi ăn chung bữa điểm tâm, ngày mai lại nghe tin người đã ra người thiên cổ.

Sáng hôm qua cũng nhận được một "sad news" trong sở:

"Dear Colleagues,

We regret to inform you that R.L. , an equipment operator at our PTP Station in NH, died suddenly today at about 9 am. R. had worked at the B. Station for 19 years, beginning his career with the company as a mechanic.

“R. was a great employee who consistently took the initiative to fix whatever it was that would go wrong,” said Plant Manager MD. “He was a ‘jack-of-all-trades’ and a very dedicated employee who will be missed by all of us.” R. was also an avid outdoorsman who loved to hunt and fish.

R. leaves a wife, L., and a daughter and son, K. and J..

Our heartfelt condolences to R.’s family and coworkers.
"

Đọc xong mà bần thần cả người, bản tin quá ngắn, họ không nói ổng bao nhiêu tuổi, có hút thuốc hay không? Bị chết bất đắc kỳ tử như vậy là do nguyên nhân nào ... Chỉ biết cầu cho linh hồn những người quá cố được siêu thoát!

Saturday, July 11, 2009

Lạc Giới - Thủy Anna

Đi xa mua về được một mớ sách/truyện, có ai nghe mà ngạc nhiên thì đã có câu trả lời nửa đùa nửa thật: "Đọc sách cho nó ra vẻ trí thức vậy mà!" Quyển đầu tiên được tình cờ chọn trong đám đó là "Lạc Giới" của tác giả Thuỷ Anna.

Thủy Anna (tên thật là Nguyễn Thị Như Thủy) đang nằm điều trị trong bệnh viện sau ca phẫu thuật ung thư tuyến giáp – căn bệnh có thể lấy đi mạng sống của cô bất cứ lúc nào. “Với tôi, nghỉ ngơi là một điều xa xỉ”- Thủy bảo vậy. Chính vì thế mà cô đã viết, lấy hết ý chí của mình để viết ra tác phẩm đầu tay - Lạc Giới - trong vòng 6 tháng Trời (theo Tiểu Quyên, Báo Người Lao Động).

Tác giả đã sử dụng lối kể truyện để viết về một đề tài nhạy cảm, đem phơi bày những chuyện có thật, một thực trạng trong xã hội: ký ức tuổi thơ bầm dập, cuộc sống nghèo khó, những bất công trong xã hội, lạm dụng tình dục, điếm đực, điếm gay, kinh doanh trên thân xác con người, tình dục tập thể, hiếp dâm, ly dị, xâm hại tình dục trẻ em đồng giới, nạo phá thai, ...v.v.... Với lối kể thuyện cổ điển nhưng đã làm người đọc (hay chí ít là tôi) say mê theo dõi từ đầu đến cuối quyển sách. Câu truyện xoay quanh hai nhân vật nam chính, hai cậu bé là bạn thân với nhau từ nhỏ, cùng lớn lên bên nhau, trở thành hai chàng thanh niên mới vào đời .... cùng với những cảnh đời đẩy đưa, hai chàng đã sống và giãy giụa theo bản năng tự nhiên để rồi mắc kẹt vào những tình thế xã hội oái ăm ... Có lẽ cái kết thúc cuốn truyện là điều tất yếu theo cái quy luật bù trừ, có vay có trả, nhưng cũng đã làm tôi sửng sốt đến độ mở tròn mắt và nín thở khi đọc đến khúc trùm băng đảng của xã hội đen bị xử lý, bị trả thù: "Tú và Như lao vào phòng Sang, hắn nằm giãy dụa, gan bàn chân miết thành những vết xước. Mụ Sương đã lừa hắn thật hiểm độc. Mụ đã pha chế liều thuốc hủy diệt tinh trùng vào cốc rượu nho êm ái của hắn, gương mặt kiêu hãnh và tự tin của hắn sau mười lăm phút ngấm thuốc, đôi mắt giãn ra, miệng co rúm lại như mảnh nylon gặp lửa. Hắn thấy máu nhỏ xuống từng giọt một, từng giọt một ở chỗ kín ..."

Đây là lời bình luận của Phạm Xuân Nguyên: "Lạc Giới không chỉ là chuyện lạc giới tính, đó còn là sự lạc sống, lạc nhân cách..."

Tuesday, July 7, 2009

Ngày đầu tiên ...

Ngày đầu tiên trở lại làm việc sau hơn ba tuần nghĩ xả hơi, đầu óc bồng bềnh. Đọc hơn cả trăm cái email muốn lòi con mắt rồi phải xắp xếp để từ từ giải quyết công việc. Buổi chiều thì buồn ngủ đến mụ cả người ...