Wednesday, December 17, 2008

Sweet Lunch

Hồi trưa đi ăn Lunch Birthday ở tiệm Pappas Burger với cả nhóm gần 20 người cùng department nhân dịp sinh nhật của 3 người trong nhóm: gồm Xếp Vừa và 2 co-workers. Mới bắt đầu ăn, Xếp Lớn Director bốc cọng French Fry (khoai tây chiên) bỏ vào miệng xong tự nhiên nổi giận và đòi gặp Manager, thì ra trong mớ Fry có bỏ đường (thay vì muối). Ông Manager và cô chạy bàn cùng xin lỗi rối rít và nói là chắc đứa nào đem bỏ lộn đường vào trong hủ muối??? Ý nghĩ kỳ quặt nổi lên, mình nghĩ thôi thì ... cũng được, ngọt ngọt mặn mặn: "we need sweet(ness) for holidays." Mọi người cùng cười, còn bà co-worker ngồi gần thì nói: "I like this" và vui vẻ ăn tiếp; Xếp Nhỏ thì nói: "It's okies". Nhưng liền sau đó bồi bàn đem những dĩa Khoai Tây chiên khác ra thay thế dĩa của Xếp và những ai cần đổi. Trong hoá đơn tính tiền, họ tự động bớt 25% tiền Khoai Tây và nước uống để làm vui lòng khách. Âu cũng chỉ là do sơ suất và họ cũng đã biết phải làm gì.

Cũng như cách đây ít lâu, ở nhà mua giường, họ hẹn chở tới mà ....sao đó rồi lình xình không có hàng và hẹn tới hẹn lui, ship rồi không ship, Xếp nổi giận và chạy ra tiệm đòi gặp Manager và nói cho một hơi. Sau đó họ cũng xin lỗi vì muốn giữ khách nên biếu cho cái phiếu ghi mấy chục đồng để đi shopping trong tiệm, cũng gọi là "làm vui lòng khách đến, vừa lòng khách đi".

Thôi thì lễ lạc đã ngấp nghé bên thềm, công việc thì ngập đầu, dễ nổi nóng, dễ cáu gắt, thôi thì mỗi bên tự dằn lòng xuống một chút, chịu khó thêm chút xíu đường vào suy nghĩ và mỗi câu nói thì mọi chuyện sẽ suông sẻ và dễ dàng hơn. Vậy đi nhé!

No comments: