Saturday, February 28, 2009

Mì Quảng ... Đà Lạt

Nghe bà Iu nhắc tới Mì Quảng làm tui....thèm chết luôn. Hôm qua đi làm về phải te te đi chợ liền để hôm nay có mà nấu nè. Tui nấu theo kiểu giống giống cái bà hồi xưa ở gần nhà tui ở ĐàLạt ... Còn ở những chỗ khác họ có bỏ thêm chả lụa hay gì thịt heo quay hay, có chỗ nấu đầu cá thu cho ngọt nước, họ bỏ thêm cái gì khác nữa thì tùy họ nghe. Còn tui nấu vậy nè:

1. Chảo nhưn, lúc này đang rim cho thấm chứ chưa đổ vô nồi nước soup nghe:


2. Mì Quảng múc vô tô rồi nè. Chụp hình xong mới thấy quên bỏ Đậu Phụng, tức gì đâu á, nhưng đói quá rồi nên ...thôi kệ luôn :( .... Nhìn cái tô trẹt trẹt zị chớ ...nhiều lắm á. Lúc tui đổ vô tô lớn để thêm rau mà ăn thì có ngạc nhiên: "Sao cái tô này thấy vậy mà nhiều quá hơ, bằng cái tô lớn kia luôn? (cái tô hay ăn, hay chụp hình thường đó) chỉ thêm tí nước soup nữa thôi..." Mẹ tui mới nói là: "Bởi vậy, "cái bị là ...chị cái thúng" đó ..." (hihi, mấy chữ này lần đầu tiên nghe á ...)


Tui nhớ hồi đó xách cái "cà mèn" hay cái lon "guy-gô" đi mua ở quán bà Phụng ở ngay ngã ba gần nhà. Bả làm vầy nè: lấy mấy ngón tay vốc một vốc rau vo vo lại và bỏ xuống đáy lon trước, rồi ướm ướm một vốc mì bỏ vô cái vá bằng lưới sâu sâu để trụng Mì cho nóng và đổ lên trên rau, cái bàn tay bả cầm cái vá xoay một vòng rất ...điệu nghệ và khõ một cái vào thành xoong nước sôi cho nước trụng mì rớt xuống bớt, rồi bả thổ Mì vào lon, sau đó chan nhưn và nước soup vô. Hình như củ đậu bả ...xắt nhỏ rí rí hơn tui. Bả khuấy khuấy trong nồi để tìm 1-2 miếng thịt ba chỉ (xắt thiệt mỏng). Xong bả múc một muỗng càfé Đậu Phụng rãi lên rồi hỏi có ăn cay không? Nếu "dạ có" thì bả dích cho miếng ớt xay và khõ khõ lên cái thành lon xong đậy cái nắp lại và nói "giỏ" (Ý là đưa cái giỏ đây để bả bỏ vô). Tui nhớ là giọng bả ....xảnh xẹ ghê lắm. Mở miệng nói là chỉ ra lệnh thôi. Mỗi lần tới mua là quán bả đông đen, cho nên lúc nào tui cũng đứng khép nép vô cái góc sau cánh cửa sắt để chầu chực, chờ bả liếc mắt kêu tới phiên (đứng ngoài cửa thì ... sợ lỡ có đứa bạn học nào cùng lớp đi ngang mà thấy thì ...quê chết - mà nhiều khi chờ đã đời luôn. Khách đi ăn hàng có vô sau cũng được bả múc cho trước). Vừa chờ bả làm Mì cho khách vừa ...âm thầm nuốt nước miếng "ực ực", có khổ không chứ? Khách khứa thì đông nhưng ít ai dám hó hé gì, có người cũng thấy cái dáng thập thò của tui là ...tội nghiệp chứ, nhưng không ai dám nhắc bả múc bán cho tui đi trước (hay đi cho khuất mắt) cho rồi ...

Thôi mời nguyên bàn luôn, ai thích ăn rau nhiêu thì ăn nghe:

2 comments:

Anonymous said...

:)... Nhin` kho^ng la` tha^y' ....sthem` ro^i` ....ngon qua' ddi!!!
Co' cai' to^ nao` lo*n' lo*n' ho*n kho^ng va^y. he` ?
T'

TNguyen said...

Có có, chờ chút để múc nghe :))). Nói chớ cái tô đó cũng ...bằng Mì bỏ vô lớn đó, chỉ là bỏ vô tô lớn mà thêm rau thì ăn rộng rãi hơn thôi. Ăn tự nhiên nhe :).